Với tâm tình tạ ơn Chúa, cảm ơn những người đã có những tấm lòng nuôi những mảnh đời bất hạnh và cũng như cảm ơn nhau để rồi chiều hôm nay, tại một gia đình ẩn danh đã quy tụ các mái ấm thân quen thành một đại gia đình trong Chúa. Đại gia đình hôm nay quây quần bên nhau bên bữa cơm gia đình thật ấm cúng.
Chiều tà, màn đêm đang dần buông xuống thì tại góc của 2 con đường một chiều vốn chật hẹp khó đi giờ đây lại khó đi hơn bởi nhiều xe dừng đỗ cho những vị khách đặc biệt xuống ngôi nhà nhỏ của vị ân nhân. Chúng tôi kịp nhìn thấy những chiếc xe bus đưa đón học sinh của trường Sao Việt (cũng là ân nhân ẩn danh) đưa đón các em ở gia đình mái ấm Mai Tâm đến đây. Và sau đó, những chiếc xe lam, xe 29 chỗ và có ca taxi và xe gắn máy đưa người đến với điểm hẹn đã báo trước.
Gia chủ ngày hôm nay có lẽ bận bịu nhất vì đón tiếp những vị khách hết sức đặc biệt là nhiễm bệnh, ung thư và khiếm thị. Gia chủ ngồi ở góc cổng nhà vừa trò chuyện với quý Cha vừa chờ đón những thân chủ bất hạnh.
Chả hiểu sao ngày một đến đông hơn. Dù căn nhà khá rộng nhưng rồi với lượng các em đến tối nay trên dưới 200 em và người giúp đỡ nay lại thất chật hẹp và khó tìm lối đi. Bản thân chúng tôi là những người ghi lại những khoảnh khắc đáng nhớ đầy kỷ niệm này cũng phải khép mình lại vì không còn lối đi.
18 g 30, Cha Quãng Dòng Tên đã lên để làm phép của ăn trong bữa cơm gia đình thân mật hôm nay.
Sau lời làm phép của Cha Quãng, thức ăn được các nhân viên phục vụ là Ca viên ca đoàn Mai Tâm. Nhìn ca đoàn Mai Tâm tối hôm nay lột xác hẳn với những chiếc áo lấp lánh khi công diễn hoặc hát Thánh Ca. Các anh chị không ngại vất vả chia nhau 2 người một bàn để lo phụ dọn cho các em được tốt nhất. Trong những người phục vụ bàn hôm nay, chúng tôi nhìn thấy khuôn mặt của vài ca sĩ khá nổi tiếng ẩn mình với những trẻ kém may mắn. Họ không còn là ca sĩ đứng trên sân khấu nữa nhưng giờ đây họ thực thụ là người giúp cho những trẻ không thấy đường có được những miếng ăn ngon.
Vừa ăn, các em trong các mái ấm được xem văn nghệ cây nhà lá vườn tự phát.
Các thành viên trong mái mấm Mai Tâm, Nhật Hồng, Thiên Ân đã để lại trong lòng khan thính giả, quý cha, quý sơ, gia chủ và cộng đoàn nhiều niềm vui nhưng cũng không kém những dòng lệ. Khi một em nào đó khiếm thị cất cao giọng solo thì chúng tôi lại ghi lại được những bức hình rất thật của những hang nước mắt. Các anh các chị đã khóc và khóc thật sự trước những mảnh đời kém may mắn như thế này.
Cạnh đó, quý sơ Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn cũng đã “bưng bê” cho các em trong bữa cơm hôm nay. Các Nữ Tử Bác Ái từ trước đến nay vẫn âm thầm và rất âm thầm phục vụ không hề cho ai biết và đặc biệt không bao giờ thấy quý nữ tu đó trên các trang mạng. Thế nhưng, dưới màu áo xanh giản dị lại ẩn giấu một tấm lòng bao la với những thân chủ của các nữ tu là những mảnh đời bất hạnh. Chiều tối hôm nay, quý Nữ Tử Bác Ái Vinh Sơn cũng đã “gói ghém” để gửi đến đây ít người đại diện cho bao nhiêu người nghèo mà các nữ tử đang cưu mang.
Và, thiếu sót nếu không nhắc đến quý Cha Dòng Camillo là những người đã có công và nhất là tấm lòng để lo cho những mảnh đời bất hạnh cũng “bưng bê” và thậm chí còn đút cho các em nhỏ ăn nữa. Nhìn thấy Cha Hoàng đút cho đứa bé thấy không thương thì thôi ! Đúng là tấm lòng của một linh mục hiện thân của Đức Kitô chạnh lòng thương.
MC bất đắc dĩ Long Nguyễn là một người hay chém gió, hôm nay anh cũng thú nhận rằng tài chém gió của anh phải xếp lại, thay vào đó là những dòng nước mắt.
Trong tâm tình rất chân thật, anh chia sẻ với chúng tôi : “Giả sử con mình đứng trên sấn khấu này (ý ám chỉ các em khiếm thị) thì mình nghĩ sao ?”. Một câu nói không có câu trả lời.
Nghe anh, tôi chọc lại : “Giả như bản thân mình đứng trên đó (mù lòa) thì mình nghĩ sao ?”
Nhiều và nhiều dòng nước mắt bỗng dung cứ tuôn tràn khi nghe và thấy những giọng ca tài năng của những ca sĩ kém may mắn sinh ra trong cuộc đời.
Thật sự, nhiều và nhiều tiết mục nữa vẫn còn xếp hàng chờ và theo như Long Nguyễn “chém gió” là có 500 tiết mục (không biết có hay không hay do Long nổ) thì thời gian đã không cho phép những tiết mục đó trình bày. Thôi thì hẹn dịp khác cũng tại nơi gia đình này nếu như gia đình này còn giữ “thói quen tốt” này như Long Nguyễn đề nghị.
21 giờ 00, các em phải rời khỏi mái ấm thân thương này để trở về mái ấm mà các em đang ở.
Trước khi về, những chiếc phong bì đo đỏ gói ghém chút tấm lòng được gia chủ trân trọng gửi đến cho từng em. Cạnh đó, gia chủ cũng không quên gửi một chút gì đó cho những người phụ trách các mái ấm.
Tiệc tan, nhạc hết chúng tôi cũng phải ra về để trở về với mái ấm gia đình của chúng tôi. Dầu phải khép lại chương trình Tất Niên tối nay nhưng hình ảnh, tâm tình của những con người kém may mắn vẫn còn đâu đó trong tôi. Chắc có lẽ hôm nay gia chủ là người vui nhất và ấm lòng bởi lẽ đã tận mắt chứng kiến những mảnh đời bất hạnh được một bữa cơm đạm bạc tại gia đình của gia chủ.
Bản thân tôi, cảm ơn gia chủ và nhất là cảm ơn tất cả các mảnh đời bất hạnh bởi lẽ những em bệnh tật, ung thư, khiếm thị đã cho tôi bài học rất lớn trong đời đó là tạ ơn Chúa đã cho tôi được sinh ra lành lặn.
Cầu chúc cho ngày mỗi ngày có nhiều Mạnh Thường Quân chia sẻ với các em ở các mái ấm này. Và, cũng ước gì bữa cơm gia đình thân mật khoản đãi những mảnh đời bất hạnh này được nhân rộng ở nhiều nơi để chút gì đó gọi là băng bó chút vết thương lòng nơi những con người bất hạnh sống quanh ta.
Người Giồng Trôm
Theo Bản Tin Công Giáo VN